☆ TU CHÂN LUÔN CÓ BIẾN CỐ ☆
Chương 4: Tiểu tiên nữ
tác giả: Nguyệt Hạ Điệp Ảnh
dịch: kaffesua
bìa: Mộc cameo
Con rối bị linh khí của chàng trai bức ép hoá thành bụi phấn, thằng bé theo hầu vội vàng dụ dỗ bọn trẻ đi chỗ khác tránh để bọn trẻ kinh sợ.
“Tiên trưởng, người này không việc gì, chẳng qua bị con rối nhập vào thân, bị ảnh hưởng chút ma khí, “Một đồng tử theo hầu khác đỡ chàng trai té xỉu dưới đất lên, nhét viên đan dược vào trong miệng hắn.
Mùa hè ngày dài , Dao Cơ ngủ trưa tỉnh lại , rõ ràng đã
“Thật không rõ những con rối ma tu này bám và trên thân người bình thường chạy đến danh môn chính phái tham gia náo nhiệt là có mưu đồ gì?” Đạo đồng đỡ chàng trai kia nhỏ giọng thì thầm, “Chẳng nhẽ đám ma tu rảnh rỗi không có chuyện làm?”
Sắp tới hoàng hôn , mái hiên bên dưới treo một vòng mặt trời y theo
Chàng trai yên lặng không nói, chàng ta bình sinh ghét nhất làm những thứ trò chơi lòe loẹt này.
Cũ chói mắt .
“Tiên trưởng, nơi này là địa giới Thanh Tuyền Tông, chúng ta có cần ghé thăm họ một chút không?”
Nàng lười biếng ngồi dậy , trên người một bộ mềm mại khói
Nhớ tới cục diện khi Thanh Tuyền Tông tham gia đại hội các tông môn, trông bọn họ như tiếc rẻ không thể khảm tất cả linh thạch lên người vậy, chàng trai mấp máy môi nói: “Không cần .”
La nhu váy ở ngọc đàm bên trên đè ra điểm một cái vết tích đến, chân
Toàn bộ Tu Chân Giới, làm gì có tông phái nào thích làm ba cái chuyện lòe loẹt như Thanh Tuyền Tông?
Lên vớ ở nàng bất tri bất giác ngủ mất lúc liền bị Tô
Lúc này Thanh Tuyền Tông, có người vui, có người bi thương .
Bộc tỉ mỉ cởi xuống rồi, nàng dứt khoát xích một đôi Linh Lung
Vui chính là, Tu Chân Giới tìm được hy vọng phồn vinh.
Chân ngọc , chân nhỏ giẫm ở ép chặt Hoa trên sàn gỗ , lại
Còn người bi thương lại là môn chủ vấn thiên môn, bởi vì ông được mời tới gieo quẻ cho vị nữ đệ tử Thanh Tuyền Tông này, quái tượng lại khó đoán ra.
Là nhỏ không thể nghe thấy .
Cửu Tụ đang đứng ở trong phòng, để cho môn chủ Vấn Thiên Môn bấm đốt ngón tay, nụ cười từ đầu tới cuối vẫn chưa từng biến đổi.
Ngoài nhà mơ hồ truyền tới nam nhân trầm thấp âm thanh
“Môn chủ Vấn Thiên Môn đã gieo biết bao nhiêu lần rồi, chắc hẳn đã rất mệt mỏi.” Nhìn thấy đại thúc vốn dĩ dáng dấp đẹp trai lạnh lùng nhưng lúc này trên trán đã rịn ra một tầng mồ hôi, rốt cuộc Cửu Tụ không nỡ lòng lên tiếng, “Chi bằng mời môn chủ đến nhà khách nghỉ ngơi một lát, nếm thử mỹ thực và cảnh trí của Thanh Tuyền Tông này, chuyện bói toán cứ để ngày sau hãy nói .”
Thanh âm: “Ưỡn lưng thẳng, “Chân tách ra, “Tay không
Môn chủ Vấn Thiên Môn cảm động cùng cảm kích, cô nương này thiện lương và tốt bụng biết bao nhiêu.
Muốn run”, “Ngươi một chiêu này sử không đúng”, ngay sau đó
Nhìn thấy sự cảm kích hiện lên trong ánh mắt của môn chủ Vấn Thiên Môn, Chiêu Tầm âm thầm thở dài một hơi, vị tu sĩ này đơn thuần biết bao nhiêu, ngụ ý của Cửu Tụ sư muội chính là, không đạt tới yêu cầu của sư phụ thì vị môn chủ vị Vấn Thiên Môn này đừng mong được phép ra ngoài đó.
Chính là mấy cái Kim Qua đụng tiếng , mỏng manh sắc bén dài
Chuyện không thể gieo quẻ ra này, còn có thể gieo quẻ khác, nhưng Thanh Tuyền Tông bọn họ làm sao chịu thua thiệt được.
Kiếm bị nam nhân nắm ở trong tay , kiếm chiêu nước chảy mây trôi hoa
Cho nên nói, bảo ngồi ở trong tông môn chờ, không được phép đi ra ngoài, như vậy vẫn chưa đủ, quá dễ dàng, thua thiệt chết đi được.
Phá không khí , ba chiêu múa xong , hắn cầm kiếm nơi tay , “Nhìn
“Vận mạng của Cửu Tụ tiểu hữu quá đặc thù, tu vi của tại hạ có hạn, cho nên gieo không ra quá khứ của đạo hữu, tại hạ vô cùng xấu hổ.” Môn chủ Vấn Thiên môn vô cùng hổ thẹn nói tiếp, “Bất quá trên đời còn có một vật, có lẽ sẽ nhìn thấy được quá khứ của Cửu Tụ tiểu hữu.”
Biết sao? ” ” ừm!” Thằng bé trai nặng nề gật đầu , cặp kia
“Vật gì?” Lúc này Úc Tu mới lên tiếng, “Dựa vào thực lực của tông môn tôi, có thể lấy nó dễ dàng không?”
Cùng hắn giống hệt trong con ngươi tràn đầy kính ngưỡng , “Cha ,
“Nam Lạc Cung có một Tiên Kính được đặt tên là Vong Trần, có thể soi thấy được quá khứ của người đời.” Môn chủ Vấn Thiên uyển chuyển nói, “Tông chủ có thể thử một lần .”
Cha , lại múa mấy chiêu cho ta xem được không?”
Úc Tu: “…”
Kiếm không là dùng để tỏ ra , Tô Ngữ thanh âm lãnh đạm
Ông quay đầu lại nhìn Cửu Tụ: “Sư chất, sư tôn nghĩ rằng chúng ta nên tìm biện pháp khác thử xem, con thấy thế nào?”
Mạc , cho dù đối diện là con trai , hắn cái này lạnh như băng
Cửu Tụ và Chiêu Tầm đồng loạt nhìn sang ông, mới vừa rồi thầy đâu có nói như vậy, cớ sao vừa nghe nhắc tới Nam Lạc Cung, thì lại…
Sương tính tình cũng không chút nào đổi , “Kiếm là can qua , là
Đàn ông mà, bất luận tu hành bao nhiêu năm, vẫn là loài dễ thay đổi nhất trên đời.
Đại hung khí , nếu không có kính sợ , vậy liền không muốn tập kiếm .
Úc Tu hơi bối rối, Nam Lạc Cung nằm ở cực nam, nghe kể rằng nơi đó có phong cảnh đẹp tựa bồng lai tiên cảnh, chẳng khác nào nơi tiên nhân sống, nhưng trong Tu Chân Giới này có ai dám đi tới đó đâu.
Thằng bé trai cái hiểu cái không , muốn truy hỏi , vừa sợ
Không có nguyên nhân gì khác mà nói đơn giản chính là đánh không lại.
Sợ hãi phụ thân uy thế không dám mở miệng , cho đến hành lang trước hoàn bội
Trong gia phả Thanh Tuyền Tông có ghi chép rằng, vào rất nhiều rất nhiều năm trước, tổ tiên bọn họ từng có tình hữu nghị thắm thiết với Nam Lạc Cung.
Nhẹ vang lên , hai mắt hắn chợt sáng lên , kiếm chiêu gì hung khí
Nhưng cái phần tình chi giao trong truyền thuyết chỉ được lưu lại tại gia phả của Thanh Tuyền Tông, bây giờ dù bọn họ mặt dầy đi nhận tình thân thì cũng phải xem người ta có gật đầu không mới được.
Tất cả đều không để ý , cầm trong tay chuôi này nho nhỏ kiếm gỗ hướng
Đường đường là Thanh Tuyền Tông, lại phải vứt bỏ thể diện đi nịnh bợ người của tông môn khác sao?
Trên đất ném một cái , giang hai cánh tay chạy tới: “Mẹ
Úc Tu nghiêng đầu hỏi Chiêu Tầm cùng Cửu Tụ: “Nếu như hai đứa đi viếng thăm Nam Lạc Cung, nói với họ rằng tổ tiên của chúng ta đã từng có tình hữu nghị thân thiết với bọn họ, bọn họ có gật đầu chấp nhận tiếp tục mối giao tình này không?”
Hôn!”
“Sư tôn, ngài bị ma tâm nhập thể nên sinh ra ảo giác rồi.” Chiêu Tầm mỉm cười: “Không bằng đồ nhi mang một ly linh trà đến cho ngài nhé?”
Chiêu nhi ngoan ngoãn ~ Dao Cơ ôm giống như viên tiểu
“Ngược lại cũng không cần quanh co như thế.” Cửu Tụ nhớ lại chuyện gặp được Thanh Đại trên đường trở về, liền đem chuyện này nói cho mọi người nghe, “Dường như ba năm trước đây con từng quen với nàng ta.”
Như đạn pháo xông tới con trai , ôm ước lượng ,
“Thanh Đại?” Chiêu Tầm suy nghĩ một chút: “Chính là cái vị Thiếu tông chủ của Tầm Hương Tông kia ư?”
A , vừa trầm rồi.
Cửu Tụ gật đầu .
Đứng ở cách đó không xa Tô thụy ánh mắt khẽ nhúc nhích , nhấc chân
Vốn dĩ nàng không thèm để ý đến đoạn trí nhớ một năm đã mất kia, nhưng tất cả mọi người trong sư một lại cảm thấy phải bù đắp cho những thiệt thòi mà nàng phải chịu trong mấy năm đó, còn muốn làm rõ vấn đề tại sao lại gieo không ra quá khứ ấy của nàng.
Liền đi tới: “Ngươi ôm không động hắn , để cho chính hắn
Thấy tông chủ cùng đại sư huynh thương lượng xem phải làm sao mới mời được người của Tầm Hương Tông tới nhà là khách, Cửu Tụ quay đầu mỉm cười với môn chủ Vấn Thiên, “Môn chủ, mời ngài đi theo tiểu nữ đến nhà khách nghỉ ngơi .”
Đi .”
“Đa tạ Cửu Tụ tiểu hữu .”
Ta không muốn ! Tô chiêu nhưng là đem đầu nhỏ một
“Không dám, tiểu nữ chỉ là một vãn bối, môn chủ cứ gọi thẳng pháp danh của tiểu nữ là được.” Cửu Tụ dẫn người của Vấn Thiên Môn đi về phía nhà khách, cả đoạn đường đi bảo thụ phồn hoa, một đệ tử vấn thiên môn tuổi còn nhỏ không cưỡng lại được lên tiếng suýt xoa.
Xoay , ôm lấy Dao Cơ cổ của liền không buông tay , xấu cha
Đến nhà khách, môn chủ Vấn Thiên nhìn Cửu Tụ vẫn tỏ ra bình thản, bổng nhiên lên tiếng nói: “Cửu Tụ cô nương, thế gian luôn có vài người rất đặc biệt, mạng bị che dưới thiên đạo, không người nào có thể soi ra.”
Cha , lại tới phá hư hắn và mẹ cảm tình , vốn là
Cửu Tụ pha trà ngon, bưng đến trước mặt môn chủ Vấn Thiên, ngây thơ cười nói: “Chúng sinh bình đẳng, sự tồn tại mỗi người đều có chỗ đặc biệt của riêng họ.”
Một mực hung hăng, còn luôn là cùng hắn cướp mẹ !
Lá trà bơi trong nước, linh khí lượn lờ .
Hắn này một làm nũng , Dao Cơ nơi nào chống đỡ được ,
“Mặc dù chúng sinh bình đẳng, nhưng vận mệnh lại có bất đồng riêng.” Môn chủ Vấn Thiên khẽ run rẩy, “Có người mạng mệnh con trời, sinh ra đã có thể thay đổi thế giới.”
Đầu ngón tay ở tiểu đoàn tử thịt thịt trên lưng của khẽ vuốt: ” Được,
Cửu Tụ cười, “Nếu vậy nuôi dưỡng mệnh con trời, phải chăng những ai từng giúp đỡ qua người mang mệnh như vậy cũng được xem như trợ giúp thay đổi thế giới?”
Được, Chiêu nhi muốn mẹ ôm , mẹ ôm là được.
Nàng nói vu vơ, ngữ điệu bình thản tựa như tùy tiện góp đôi câu bàn luận.
Tiếng nói vừa dứt , Tô ánh mắt khỏi bệnh phát trầm ,
Môn chủ Vấn Thiên tay bưng tách trà, nhưng lại ngớ ra một hồi, có điều nhanh chóng định thần lại, “Khi người mang mệnh con trời xuất hiện, bọn họ gánh vác trên vai trách nhiệm mà trời cao giao phó, người bình thường làm sao so sánh với.”
Chẳng qua là hắn trên mặt vẻ mặt không thay đổi chút nào , trong miệng nhàn nhạt
“Môn chủ nói phải, vãn bối trẻ người non dạ không hiểu chuyện, nói ra những lời không đúng, cúi xin ngài thứ lỗi.” Cửu Tụ cười gượng, hành lễ với môn chủ Vấn Thiên, đứng dậy cáo từ .
Nói: “Hắn hôm nay còn có mười Thiên chữ to không trước khi , 30
Đi tới con đường nhỏ dưới hàng hoa rực rỡ, Cửu Tụ đón lấy cánh hoa đang phiêu đãng, mặt đăm chiêu như có điều suy nghĩ.
Lần huy kiếm không làm .” Một câu nói phun ra , tiểu đoàn tử gục mặt ,
Nếu như người mang mệnh trời kia xuất hiện, là trời cao an bài, như vậy tu hành là vì cái gì đây?
Thiếu chút nữa không nhịn được khóc .
Người bình thường tuổi thọ ngắn ngủi không tới trăm năm, sau khi bước lên con đường tu hành kéo dài tuổi thọ tích đức, đây cũng là trời ngầm thừa nhận sao?
Thả hắn đi xuống thôi, Tô ôn nhu
Thế gian ân oán tình cừu, sinh ly tử biệt, nếu như đã sớm là trời cao an bài từ trước, vậy cái gọi là tình cảm, là sinh ra từ bản thân mình hay là trời cao muốn chúng ta yêu thương và gần gũi nhau, để rồi chấp nhận nỗi đau đớn khi chia cắt?
Nói , “Sắc trời sắp muộn , sớm đi làm xong chính sự phương tốt.
Nàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ nhìn thấy chân trời vô biên vô tận, còn có biển mây cuồn cuộn.
Này ôn nhu dĩ nhiên không phải hướng về phía con trai , mà là
“Ông trời già, chơi đánh cờ không?” Nàng chắp tay với trời cao, nói, “An bài cho tôi một vận mệnh tốt tốt chút nhé, được không vậy?”
Lão bà . Dao Cơ lại không nghi ngờ gì , sờ một cái Tô chiêu ngạch
Đáp lại nàng là một tiếng sét gầm.
Trước tế nhuyễn tóc rối: “Ngoan , cha ngươi nói đúng lắm.
Cửu Tụ: “…”
Là cái gì đúng vậy mẹ , hắn chính là không vui nhìn
Không nể mặt nhau đến như vậy sao?
Ngươi ôm ta , ngay cả ngươi đút ta ăn khối bánh hấp đều phải ăn
Mà người vừa tạo ra luồn sấm kia là đệ tử đang ở kỳ trúc cơ, Cửu Tụ không chút nghĩ ngợi, liền đạp lên phi hành pháp bảo, chạy tới hộ pháp xung quanh bên cạnh đệ tử này.
Giấm ! Xấu cha , hôi cha , Hừ!
Cùng đồng thời chạy tới còn có mấy đệ tử tu vi ở kỳ Kim Đan trở lên. Bọn họ vô cùng ăn ý trao đổi mắt với nhau, mỗi người đều bày ra trận pháp của mình.
Tiểu đoàn tử nhặt lên trên mặt đất kiếm gỗ , bất đắc dĩ
Mấy vị chưởng môn lúc trước vội vã chạy tới Thanh Tuyền Tông còn chưa rời đi, cũng nhận ra động tĩnh ở đây, tất cả đều lật đật chạy tới.
Đất uốn éo người đi , Tô Phương mới thu tầm mắt lại ,
“Đệ tử trúc cơ, vốn là chuyện cá nhân của họ, sao có thể để người khác hộ pháp?” Một vị chưởng môn thấy cảnh tượng trước mắt, không nhịn được cau mày: “Phong cách làm việc của Thanh Tuyền Tông quả nhiên hoang đường .”
Đem Dao Cơ một đôi tay nhỏ long trong lòng bàn tay: “Làm sao vẫn có chút lạnh?”
Tông chủ Du Sơn Tông nghe vậy không nói gì, ông lẳng lặng nhìn mấy đệ tử Thanh Tuyền Tông tự giác tới kết trận hộ pháp này, nhớ lại một chuyện .
Không sao , tiểu nữ nhân thuận thế rúc vào hắn
Mặc dù mấy năm nay, chuyện Thanh Tuyền Tông cưng chiều đệ tử thi thoảng vẫn được truyền ra, thế mà mấy trận tỷ thí giữa các tông môn với nhau, đệ tử Thanh Tuyền Tông vẫn thu được thành tích tốt.
Đưa tới trong khuỷu tay , “Ngươi cũng cẩn thận quá mức ,
Mà điều quan trọng nhất là, mỗi lần thực tập bí cảnh, số lượng đệ tử Thanh Tuyền Tông bị tiêu hao đều rất ít, thậm chí hầu như bọn họ đều lui thân.
Ta cũng không phải là Lưu Ly làm , ôm một cái Chiêu nhi làm sao
Hết thảy các thứ này, chẳng lẽ chỉ là do cách Thanh Tuyền Tông chuẩn bị nhiều phù triệt pháp bảo cho đệ tử sao?
Rồi.
Lúc tia sét đạo kiếp đầu tiên bổ xuống, các chưởng môn cho rằng những đệ tử tu vi Kim Đan này, sẽ giúp đệ tử đang ở kỳ Trúc Cơ kia dẫn ra lôi kiếp, nhưng không ngờ luồng lôi kiếp kia lại bổ thẳng về phía đệ tử kia, còn kéo theo một nguồn lực lớn thông qua trận pháp, lần nữa tỏa ra các đệ tử kỳ Kim Đan đang ở xung quanh.
Tác giả có lời muốn nói: Tinh phẩm tiểu thuyết đều ở đây liên tái đây: Trâu duyệt lưới (M .6 dục E . Org )
Đây là… bọn họ đang đọ lôi kiếp???
Không được , Tô Cảnh một ngụm từ chối , “Muốn ôm
Không phải chứ, loại lôi kiếp này có cái gì để cọ xát??? Rốt cuộc người của Thanh Tuyền Tông có bệnh gì không???
Cũng chỉ có thể ôm ta .”
Mọi người đều biết, lôi kiếp đáng sợ nhất không phải là nguồn lực phát ra từ sét, mà nó sẽ ảnh hưởng đến thần kinh của tu sĩ, khiến cho họ sinh ra ảo giác.
Tiểu nữ nhân nhất thời bị này không da mặt gia hỏa huyên náo
Rất nhiều đệ tử cấp Tấn đã bị hủy dưới loại ảo giác này, cuối cùng nảy sinh ra tâm kiếp.
Mặt đỏ tới mang tai , hận hận ở bên hông hắn véo một
Cửu Tụ phát hiện mình lọt vào trong trí nhớ ba năm trước đây, nàng vết thương chằng chịt nằm ở trên tảng đá lớn, sóng biển thỉnh thoảng vỗ lên là vỡ tan vết thương trên người nàng, khiến nàng đau buốt.
Đem: “Con trai cũng sáu tuổi rồi, còn như vậy miệng vô già
Linh đài bể tan tành mơ hồ bị đau, xung quanh đều phủ một màu đen thui thùi lùi, Tiếng kêu thê lương của hải âu cứ lẩn quẩn tựa như đang chờ đợi cái chết của nàng, sau đó sẽ lao xuống mổ xẻ cơ thể rách nát nhuốm máu này.
Cản .”
Hận sao?
Thật ra thì Đại Ma Vương ở đâu là không che đậy miệng , bất quá
Chắc đã hận.
Là yêu trêu chọc nàng thôi . Cho dù kết đã gần đến bảy năm , ủng
Người thương tổn bạn, người không tín nhiệm bạn, những diện mạo xấu xí đó đã đẩy bọn họ xuống hồ dung nham.
Đến trong ngực nhỏ thó người lúc, hắn trái tim vẫn là
“Không phải.” Cửu Tụ nhúc nhích tay chân, để cho tư thế nằm trên tảng đá của mình đẹp đẽ hơn, sau đó mới quay sang hỏi mấy khuôn mặt kia, “Những người này là ai vậy?”
Như vậy ê ẩm sưng, phảng phất ngâm mình ở ấm áp dịch mật ở bên trong, thỏa mãn vừa mềm mềm mại .
“Ta là Cửu Tụ, đệ tử đích truyền (đệ tử dòng chính) của Thanh Tuyền Tông, là đệ tử thân truyền của Trạch Uyên chân nhân, nhất định phải là tiểu tiên nữ được tu chân giới ái mộ nhất.” mấy cọng tóc bị gió thổi qua bay vào miệng, giọng Cửu Tụ ỉu xìu nói tiếp, “Làm sao có thể làm ra chuyện mất thể diện thế này?”
Nếu thương thiên có linh , ước chừng ngay từ đầu là ghét cay ghét đắng hắn
“Tiểu tiên nữ xinh đẹp nho nhã chỉ cần để người khác ngửa mặt lên ngắm nhìn là tốt rồi.”
, nếu không thì sẽ không để cho hắn gia phá nhân vong , ước chừng thừa
Giọng nói kia không ngừng vang vọng trong đầu, tựa như một cái cổng bị vận mệnh giữ lại nơi cổ họng.
Chịu rồi hai mươi năm chịu đựng . Nhưng quỷ kia lão Thiên ước chừng là
“Nhà ngươi còn chưa nói những người kia là ai đấy?”
Nhìn hắn trải qua quả thực quá thảm , vì hắn đưa tới nàng .
Trả lời Cửu Tụ, chỉ có im lặng và tĩnh mịch vô tận vô biên.
Giống như là u hối đích thiên tế vạch qua hi quang , hoặc như là
Chim biển đang bay rào rào cũng biến mất, nước biển vừa chà xát khiến nàng đau buốt xương tủy cũng biến mất, tựa như tất cả các thứ này đều không từng tồn tại .
Đầy đất đại tuyết lí hồng mai ngạo nghễ , hắn tóm lấy rồi, lủi thủi
Cửu Tụ mở mắt ra, thấy Thanh Tuyền Tông quen thuộc.
Độc hành Kinh Cức Lộ lên, kia ngọn đèn duy nhất đèn .
“Sư muội, chúc mừng tu vi của muội lại thăng tiến nhiều, đã là đỉnh cấp của kỳ Kim Đan rồi.” Giáng Tử ngồi xổm ở trước mặt nàng: “Để ăn mừng chuyện vui mừng này, chút linh thạch mà tỷ còn nợ muội, có thể không cần trả không?”
Hắn quá muốn nắm giữ nàng , cho nên cũng quá sợ hãi mất
Ngón trỏ của Cửu Tụ khẽ lắc lư, nụ cười vẫn tươi rói, “Không thể .”
Đi .
“A .” Giáng Tử vô tình đứng lên: “Vậy tỷ còn cần sư muội thế này để làm gì?”
Có bầu Chiêu nhi thời điểm , bọn họ đang ở Giang Nam du
Vừa dứt lời, đã có những đệ tử khác tới chúc mừng Cửu Tụ cùng với đệ tử thành công qua kỳ trúc cơ kia, nơi này thoắc chốc ồn ào náo nhiệt hẳn lên.
Chơi đùa .
Các chưởng môn nhìn thấy cảnh tượng này cũng không nói ra lời .
Phụ nữ có thai vốn không nên tàu xe mệt mỏi, trời sinh Dao
Mặc dù đều là danh môn chính phái, nhưng đệ tử trong tông môn thỉnh thoảng cũng sẽ xuất hiện tình huống tranh chấp ghen tị lẫn nhau, còn tình huống như Thanh Tuyền Tông thế này thì quả thật quá kỳ dị.
Cơ có thai sau khi liền thủy thổ không quen , chỉ đành phải ở nguy hiểm nhất
” Nữ tu tên gọi Cửu Tụ kia là hạt mầm có tư chất xuất chúng.” Tông chủ Du Sơn Tông bật thốt ra, “Không biết là đệ tử của vị trưởng lão nào trong Thanh Tuyền Tông?”
Đầu ba tháng đi qua ngồi thuyền hồi kinh .
Đệ tử xuất sắc như vậy vì sao chưa bao giờ thấy xuất hiện trong mấy trận thi đấu tông môn những năm gần đây?
Cũng không biết có phải hay không bởi vì đến lần này lắc lư , chuyển dạ
Vừa dứt lời, chỉ thấy xa xa có một tu sĩ ngự kiếm tới, áo khoác của ông ta tung bay ở trong gió, khí thế phi phàm, làm người ta không tự chủ sinh lòng kính ngưỡng .
“Trạch Nguyên chân nhân?!”
Có chương mới aaaaaa 😊😊😊
Qúa khứ là một nốt nhạc buồn, nhưng hiện tại mới là quan trongk nhất
:))) phong cách hành sự bao che, da mặt để ngoài thân giống quá. Hông lẽ cày lại bộ Chớ phiền tui … trong lúc chờ bộ này chèn
Haha hài chết mất
quá hay, siêu nhân tu luyện